TCDN24H – Trong căn phòng học đầy màu sắc – nơi vang vọng tiếng cười xen lẫn những âm thanh chưa tròn trịa của trẻ thơ – có một người phụ nữ phúc hậu, lặng lẽ nhưng kiên cường. Suốt hơn 12 năm qua, chị miệt mài đồng hành cùng những mảnh đời nhỏ bé cần sự thấu hiểu đặc biệt. Đó là ThS. Phùng Thị Tú – Phó Giám đốc quản lý chuyên môn tại Trung tâm giáo dục chuyên biệt Phúc Tâm An, Thanh Hóa. Chị đã có hơn một thập kỷ gắn bó với hành trình chữa lành những tổn thương và đánh thức tiềm năng từ những tâm hồn non trẻ.
Khởi nguồn từ khát vọng thấu hiểu
Ngay từ những ngày đầu trên giảng đường ngành Tâm lý học, chị Tú đã mang trong mình một nỗi trăn trở sâu sắc: “Mọi hành vi, lời nói của con người đều bắt nguồn từ tâm lý, ý thức. Mình muốn hiểu rõ hơn về chính mình, tìm ra nguyên nhân của những khó khăn để khắc phục. Từ đó học cách thấu hiểu tâm tư tình cảm và hành vi của người khác”. Với chị, Tâm lý học là cánh cửa mở ra thế giới nội tâm – nơi mỗi cảm xúc, hành vi đều có lý do. Không chọn đứng ngoài quan sát, chị dấn thân khám phá và chữa lành từ chính bên trong mình, rồi mang ánh sáng đó đến với người khác.

Không ai ngờ rằng, một cơ duyên “tạm thời” tại Đà Nẵng lại trở thành mối gắn bó lâu dài. Chị Tú kể: “Mình từng bị sốc trong tuần đầu vì tiếng la hét và hành vi chưa phù hợp của các bé đặc biệt. Nhưng càng gần gũi, càng hiểu trẻ, thì tình yêu thương lại càng lớn”. Chính ánh mắt trong veo, tiếng cười hồn nhiên và sự tiến bộ từng ngày của các em nhỏ đã níu chân chị ở lại. Từ một lựa chọn nhất thời, chị đã biến công việc này thành sứ mệnh đời mình.
Năm 2017, sau thời gian công tác tại Đà Nẵng, chị trở về quê hương Thanh Hóa để được gần gia đình và đóng góp cho địa phương. Tại buổi phỏng vấn ở Trung tâm Phúc Tâm An, chị cảm thấy môi trường ở đây rất phù hợp. Giám đốc trung tâm – chị Thủy – đã mời chị tham dự hội thảo khoa học, sau đó nhận chị vào làm chính thức và giao nhiệm vụ quản lý chuyên môn.

Những đứa trẻ để lại vết hằn trong tim khiến ThS. Phùng Thị Tú phải trăn trở nhiều
Mỗi thế hệ học trò đi qua đều là những tâm huyết, nỗ lực, trăn trở và để lại trong chị những ký ức khó phai. Chị vẫn không thể quên R – cậu học trò nhỏ ở Đà Nẵng – có ánh mắt trong veo, hồn nhiên là trẻ rối loạn phổ tự kỷ, có hoàn cảnh khá đặc biệt mà chị từng xem bé như con ruột. Chị nỗ lực hỗ trợ từng bước giúp bé vượt qua khó khăn. Nhưng vì công việc thay đổi đột ngột. “Có lẽ vì thời gian gắn bó chưa đủ dài, sự can thiệp chưa đủ sâu để đem lại kết quả tốt nhất cho bé nên sự tiến bộ của bé vẫn là điều khiến mình trăn trở đến hôm nay”, chị bộc bạch.

Hay như trường hợp của bé Tr.P.H – bị đánh giá là bại não, chậm phát triển ngôn ngữ và vận động, có hội chứng động kinh và tổn thương não bộ. Khi tiếp nhận bé lúc 13 tháng tuổi, bé chưa biết lật, chưa biết bò.
“Vậy mà sau thời gian can thiệp đúng hướng, bé đã sẵn sàng bước vào lớp Một như bao bạn nhỏ khác. Mỗi bước tiến của con trẻ đều là một điều kỳ diệu không thể diễn tả thành lời”, chị xúc động chia sẻ.
Chị Tú cho biết, hiện nay tình trạng trẻ chậm nói, rối loạn phổ tự kỷ đang ngày càng gia tăng, gây nhiều lo ngại. Nguyên nhân chưa rõ ràng, có thể đến từ yếu tố di truyền, môi trường sống, hóa chất, và đặc biệt là sự thiếu kết nối trong gia đình hiện đại – khi mỗi thành viên đều đắm chìm trong thế giới riêng qua màn hình điện thoại.
Chị cho rằng xã hội rất cần những chuyên gia tâm lý có tâm và có tầm để đồng hành cùng các gia đình có trẻ đặc biệt. Chính những người làm nghề như chị sẽ là điểm tựa tinh thần vững chắc cho những mái đầu thơ dại và những trái tim non nớt đang cần chữa lành.
Lời nhắn gửi tới những ai đang nuôi dưỡng ước mơ theo nghề
“Nghề này nhìn tưởng dễ, chỉ là chơi với trẻ. Nhưng để chơi đúng cách, để dạy được trẻ đặc biệt, thì điều đầu tiên phải là tình yêu thương. Có yêu, có đam mê mới có kiên nhẫn, mới đủ bao dung để đồng hành cùng các con,” chị chia sẻ.
Chị cũng nhấn mạnh rằng: Người làm nghề cần không ngừng học hỏi, cập nhật kiến thức, rèn luyện chuyên môn để đáp ứng tốt nhất nhu cầu đa dạng và phức tạp của từng trẻ.

Hiện tại, ThS. Phùng Thị Tú vẫn giữ vai trò quản lý chuyên môn tại Trung tâm Phúc Tâm An, đồng thời trực tiếp giảng dạy và can thiệp cho trẻ mỗi ngày. Trong tương lai, chị mong muốn tiếp tục học hỏi, góp phần đào tạo giáo viên trẻ và hỗ trợ cha mẹ – những người luôn sát cánh bên con trong hành trình nhiều thử thách nhưng đầy hy vọng.
Hành trình của chị vẫn đang tiếp diễn – hành trình của yêu thương, kiên trì và lòng nhân hậu dành cho những mảnh ghép chưa trọn vẹn của cuộc đời.
Hẹn gặp lại quý độc giả trong những chuyên mục tiếp theo!